So sánh sản phẩm
chọn tối đa 4 sản phẩm

MÙA XUÂN KỂ CHUYỆN VÕ. CHUYỆN VÕ LÂM - 03: NGƯỜI XƯA DẬY HỌC TRÒ

Ngày đăng : 07:59:10 26-02-2018
Trong buổi lễ tiễn biệt các đệ tử đủ điều kiện hạ sơn hành đạo, Vương Thái một môn sinh có bản lĩnh võ công vượt trội lại phải lưu ban. Thầy phán rằng: 
- Con phải rèn luyện thêm một khóa nữa. Quá buồn bực và bất mãn nhưng không thể cãi Thầy. Vương Thái ngậm ngùi tiếp tục tu luyện. Sau một khóa, Vương Thái trình thầy xin hạ sơn. Sau khi chất vấn, Thầy lạnh lùng phán: - Con phải tu luyện thêm khóa nữa. Vương Thái lại ấm ức trở lại luyện tập. Cuối kỳ sau khi khảo thí và giáo huấn Thầy vẫn chưa cho hạ sơn. Vương Thái lại phải kiên trì tu luyện. Cuối khóa qua buổi sát hạch. Vương Thái hồi hộp ngóng chờ sự phán xét của Thầy.
Thật may mắn lần này Thầy vui vẻ chấp thuận cho Vương Thái hạ sơn hành đạo. Trời đã xế bóng, Vương Thái nán lại, sớm hôm sau tới bái biệt thầy. Thấy thầy vui vẻ, Vương Thái mạnh dạn hỏi:
- Thưa thầy! Cho đến giờ con vẫn chưa hiểu vì sao con luôn đứng đầu lớp về các môn công phu và thi đấu luôn chiến thắng mà cuối khóa con lại không được hạ sơn hành đạo như các đồng môn?
Thầy trầm ngâm một lúc rồi trả lời:
- Vì con vô lễ ! Thầy ngồi sập bên này, con ngồi sập bên kia ngang bậc với thầy khi sát hạch vấn đáp !
- Vâng ! Vương Thái nói. Điều này con đã nhận ra xin tạ lỗi trước thầy. Nhưng sau khóa học lại thứ hai, thầy ngồi trên sập con ngồi dưới sàn nhưng Thầy vẫn phạt con?
Thầy trả lời:
- Lần này thì con hỗn láo ! Thầy nói con cãi lại sa sả !
- Thưa Thầy ! Còn lần sau nữa con có giám cãi Thầy đâu !
- Lần ấy tuy con không cãi, nhưng khi thầy sát phạt thì con luôn nuốt ừng ực cục tức trong họng ! Còn lần vừa rồi là được bởi dẫu gì thì con vẫn khoan thai điềm tĩnh và sáng suốt lựa lời cho cách ứng xử thấu tình, đạt lý !
Tags:
Giỏ hàng của tôi (0)