So sánh sản phẩm
chọn tối đa 4 sản phẩm

ĐƯỜNG ĐỜI DỐC ĐỨNG PHẦN 2: CHUYỆN TRONG TÙ - CHƯƠNG 8: NHỌC LÔNG – HUỲNH KIM YẾN

Ngày đăng : 08:25:20 20-11-2017
Then cửa sắt loành xoành như nòng súng khạc đạn. Bọn phạm nam nhốn nháo chen nhau nhìn. Một cô gái với bộ bà ba trang nhã cao vượt trội cán bộ dẫn giải, như đôi đũa lệnh cọc cạch từng bước trên hành lang.
Trời ơi! Đẹp! Đẹp thật! Mặt hoa da phấn thế kia thì thừa ăn, thừa tiêu rồi mà, việc gì phải dính chuyện vào tù? Có lẽ từ ngày bị bắt giam bọn tù mới được cải thiện con mắt trước một cô gái đẹp như thế. Đẹp từ đầu đến chân. Nó dựa vào tường liếc nhìn bao quát khu trung Tâm y tế của trại giam. Làn tóc bị bó lại v ểnh lên khỏi gáy mà vẫn với tới cái mông tròn căng, lập lờ huyền ảo. Đôi má hồng tươi mũm mĩm nổi lên bên lọn tóc đen láy uốn lượn sát vành tai. Con mắt mang vẻ lạ lẫm với khung cảnh nhưng khi liếc đi liếc lại vẫn đủ độ sắc khứa ngang mắt những kẻ si tình. Cánh mũi dọc dừa thẳng tắp, cân đối, mang một sinh lực dẻo dai quyến rũ. Khuôn mặt xinh xắn lại còn được gắn thêm cặp môi tươi hồng, ướt át như nhành hoa vừa nhấp nháp sương mai. Nó xoay người phô diễn những đường cong uốn lượn lóng lánh như dải lụa. Tạo hóa thật tài tình và khéo léo làm sao! Sinh ra cái gương mặt đẹp thì chỗ nào cũng đẹp. Đến cả cái dáng đi, cái cách ngoái cổ ngơ ngác nhìn ngó cũng đẹp. Quả là một trang tuyệt thế giai nhân!
Cánh cửa sắt kêu kèn kẹt, buồng giam há dần một không gian u ám.
- Vào! - Cán bộ quản giáo quát.
 Nó giật mình rụt cái cổ cao ba ngấn rồi lê bước qua ranh giới tự do. Tiếng cửa đóng sầm. Quản giáo dẫn giải lạnh lùng quay mặt bước đi.
- Này! Anh Cấp!  - Tiếng một đại ca từ buồng nam đối diện qua hành lang và một cái sân nhỏ gọi sang.
Một phụ nữ trạc ngoại tứ tuần, cao lớn, phương phi như đàn ông bước tới cửa sổ. Mụ ta tên là Cấp, có dáng dấp và khí phách mạnh mẽ hơn người nên bọn tù vẫn gọi là anh.
- Gì thế? - Giọng ồm ồm bật ra từ cặp môi đen sì, dày cộm cong vắt lên sát lỗ mũi.
Cấp dương hai mắt tròn xoe trắng bệch nhìn sang:
- “Hàng mới” từ đâu tới thế?
- Đợi chút để “làm luật” rồi “nối lại sóng” nhé!
- Tối đến, vào lúc bảy giờ, cán bộ thường trực vào phòng mở Tivi xem chương trình thời sự thì cũng là lúc bọn tù tranh thủ trao đổi thông tin trong ngày từ phòng này sang phòng khác và cả phòng đối diện của dãy nhà bên kia. Đại ca phòng nam cho đệ tử dùng dây cao su bắn một viên đạn cắt từ đế dép kéo theo sợi dây nhỏ được se từ túi nilon sang phòng nữ, đầu dây được nối vào túi thuốc lào. Lập tức bên kia đón nhận và kéo đồ nhu yếu phẩm hạng nhất vào phòng mình. “Anh Cấp” hồ hởi trước cách chơi đẹp ấy và vội vàng ra cửa sổ “nối sóng” cung cấp thông tin.
- Xin chào anh Cấp!
- Vâng xin chào! - Cấp đáp lời. - Hoa hậu Tây Đô, hàng xịn đấy!
- Nó người Nam Bộ à ?
- Đúng! Nó ở Cần Thơ đã từng đoạt vương miện Hoa hậu miền sông nước Tây Nam Bộ từ bảy năm trước. Năm nay nó hai bảy tuổi rồi!
- Nó bị bệnh gì mà vào trung tâm y tế?
- Chẳng bệnh gì cả! Bởi ngồi lâu trên rẫy tê chân, cứng khớp, nó muốn xả hơi, đổi khí nên giả bệnh thôi.
- Nó làm thế nào để qua mắt cán bộ y tế?
- Nó lấy thuốc hen của một đứa bị bệnh viêm phế quản mãn rồi uống liều cao, làm vài lần là đủ nguy cơ cấp cứu thôi.
- Nó tên là gì?
- Nhọc Lông, Huỳnh Kim Yến.
- Sao lại có biệt danh lạ thế?
- Bố mẹ sinh ra nó trong cực nhọc thì đặt tên là Nhọc. Nó quá nhiều lông nên mang “thương hiệu” Nhọc Lông. Khi “làm luật” bọn tôi kiểm tra rồi. Thật lạ, lông nó dày đặc, đen kịt mà nhiều lắm. Cái quần xi líp mặc đến đâu thì lông mọc đến đấy, cả phía trước và phía sau mông. Nó cởi truồng mà y như đang mặc quần lót bằng lụa đen vậy!
Cả bọn tù nữ và bọn tù nam cùng rú lên cười.
- Thế nó can tội gì?
- Dài lắm! Để từ từ nhé!
Cấp với cây điếu cày. Chiếc điếu rất đặc biệt, trông còn đẹp hơn điếu cày thật. Nó được bọn tù nữ cho nước nóng vào chai La vie rồi vuốt thon dài thành một ống nhựa sau đó lấy miệng của tuýp thuốc mỡ bôi ngoài da nối với ống nhựa nhỏ làm nõ. Điếu được cấu trúc hoàn hảo cả về hình thức và chất lượng. Cấp rít một hơi dài rồi tựa lưng vào tường xả khói nghi ngút. Cấp đã thông báo cơ bản về sơ yếu lí lịch của người đẹp, nhưng chưa thể đáp ứng sự tò mò của những kẻ “thương hoa tiếc ngọc” mà lại đang vô công rồi nghề! Thông tin lại phải nối tiếp theo những câu hỏi xoắn xoáy với nhiều đoạn mà phải qua cả tuần mới tạm đủ ngọn ngành và được chắp lại theo tuần tự như sau:
Nó tên thật là Huỳnh Thị Nhọc, trong hồ sơ lại mang tên là Huỳnh Kim Yến nên vẫn gọi là “Nhọc Lông, Huỳnh Kim Yến”. Nhọc có ông nội và bố đẻ là sĩ quan cỡ bự của ngụy quân Sài Gòn. Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, ông nội và bố của Nhọc phải học tập tại trại cải tạo. Nhờ chính sách khoan hồng của Nhà nước, họ đã được trả tự do. Hiện ông nội đã quá cố. Khi Nhọc lớn lên, bố Nhọc lại bị bắt và giam giữ bởi tham gia nhóm phản động chống phá Đảng và Nhà nước.
Nhọc càng lớn càng xinh đẹp và nổi lên như một đóa hoa của vùng sông nước miền Tây Nam Bộ. Trời lại phú cho Nhọc trí tuệ thông minh, học giỏi, đặc biệt là môn văn. Thời là học sinh phổ thông, Nhọc ba lần đoạt giải nhất thi văn cấp tỉnh và có cả những bài thơ được đăng báo. Biết chẳng thể tiến thân bằng học hành thi cử, hết lớp 12, Nhọc học nghề may và mở tiệm tại quê nhà. Nhọc được giới thiệu tham gia cuộc thi hoa hậu khu vực khiến  ban giám khảo hết sức khó khăn trong buổi chung kết. Họ phải mất nhiều công sức, tổ chức nhiều cuộc họp bàn cãi tới nhàu nát cả vương miện mà Nhọc vẫn chưa được đội lên đầu. Tuy nhiên công chúng và ban tổ chức cuộc thi hoa hậu vẫn không thể phủ nhận danh hiệu cao quý về sắc đẹp của Nhọc.
Sau những năm dự thi hoa hậu, Nhọc quen biết nhiều bạn bè và được nổi tiếng một thời trong cư dân mạng. Trong giao tiếp trên mạng, Nhọc đã quen một nhân vật khá nổi trội đó là Tư Béo - một cậu ấm con quan. Tư Béo cao lớn đẹp trai và coi tiền như rác. Bố Tư Béo là Thứ trưởng, có quyền lực thét ra lửa, cười ra bạc, khạc ra tiền. Mẹ cũng là quan chức Nhà nước nhưng đã nghỉ hưu non để làm “cái hom đó vĩ đại”, hứng lọc các nguồn từ khắp cả nước rót về. Tư Béo ăn chơi phóng đãng nhưng cũng được trang bị đủ các loại bằng cấp để biên chế trong cơ quan Nhà nước.
Công việc chỉ là cái vỏ bọc để che chắn cho sự sa đọa trụy lạc của Tư Béo. Khi biết Nhọc Lông, Tư Béo đã nhiều lần cất công từ Hà Nội tới vùng miệt vườn Nam Bộ để thăm hỏi tán tỉnh. Nó đã bị sắc đẹp kiều diễm của Nhọc Lông hút hồn. Tư Béo đã cho Nhọc Lông cùng mẹ Nhọc lên Sài Gòn thăm bố tại nhà giam. Bằng uy tín của bố cùng với sự quen biết láu lỉnh của mình, Tư Béo đã giúp cho bố Nhọc Lông được lao động tự giác, phục vụ việc ăn uống cho phạm nhân. Đây là một ân huệ lớn của cả gia đình Nhọc. Để tiện việc qua lại với Nhọc Lông, Tư Béo đã thuê nhà và gây dựng một cửa hiệu buôn bán tạp hóa cho mẹ con Nhọc tại trung tâm Sài Gòn. Từ đó, Tư Béo bỏ nhà, bỏ cơ quan, luôn gần gũi bên Nhọc để được tận hưởng lạc thú mà khi trưởng thành nó chưa từng được thỏa mãn, mặc dù đã qua hàng trăm cô gái ở Hà Nội và các tỉnh phía Bắc. Nó hiếu sắc, đa tình và dục thú mãnh liệt. Ngày nào không tìm được gái là nó như cuồng loạn. Nay có Nhọc, một người tình lý tưởng làm nó được lên mây. Từ khi gần gũi với Tư Béo, Nhọc càng lộng lẫy, càng xinh đẹp và càng quyến rũ cả về thể xác với tinh thần.
 Tư Béo được thỏa mãn bao nhiêu thì Nhọc cũng được tưới tắm để cây đời thêm mơn mởn. Mỗi khi quấn vào nhau là bọn nó quên cả ăn uống và quên hết sự đời. Biết chuyện, mẹ Tư Béo đã vào Sài Gòn tìm cách đưa Tư trở về. Nhưng thật khó gỡ. Cuối cùng, bà ta đã phải chấp nhận yêu cầu của Tư Béo là lo cho Nhọc Lông ra Hà Nội để học tại trường Hàng không. Để theo Tư Béo ra Hà Nội, Nhọc đã mượn hồ sơ của cô em họ là Huỳnh Kim Yến. Nhờ thân thế và tài tháo vát của mẹ Tư Béo, Nhọc đã được tiếp nhận vào trường Hàng không. Tư Béo thuê một căn hộ và sống chung với Nhọc như vợ chồng. Mới qua một năm học, Nhọc bị nhà trường phát hiện giả mạo hồ sơ và bị buộc thôi học. Lúc này, bố mẹ Tư mới bàng hoàng về lí lịch của Nhọc và nhất quyết không thể chiều mãi cậu ấm trong việc quan hệ với Nhọc Lông. Tuy nhiên có chết Tư Béo cũng không rời được người tình lí tưởng. Tư đã cho Nhọc theo học lớp chăm sóc sắc đẹp; rồi thuê nhà, mở tiệm chăm sóc sắc đẹp kết hợp trang điểm cho thuê áo cưới để Nhọc quản lý. Tiệm của Nhọc ngày một phát triển và làm ăn phát đạt. Nhọc đã tự lo cho mình và tích lũy vốn liếng.
Thế rồi tai họa ập đến. Nhóm xã hội đen tới đòi nộp tiền bảo kê tới mức không thể đáp ứng. Hàng ngày họ đậu xe trước cửa nhà, một bọn cả nam và nữ vào tiệm đòi trang điểm với những kiểu cách mà nhân viên không thể làm được. Khi có khách tới, họ lại gây sự cãi lộn. Tiệm vắng khách dần và dẫn tới phá sản. Mất hết vốn liếng, Nhọc phải làm nhân viên cho một thẩm mỹ viện. Tư Béo phải hàng tháng cấp thêm tiền tiêu xài cho Nhọc. Thế rồi Tư Béo phải đi công tác ở nước ngoài dài ngày. Hơn tháng sau, trong lúc bí tiền tiêu lại buồn tủi cô đơn, Nhọc gặp một người với vẻ sang trọng, lịch lãm và rất hào hiệp. Qua nhiều lần tán tỉnh, Nhọc đã không làm chủ được mình, dẫn đến vụng trộm về cả tình và tiền. Trong khi vui thú hoan lạc, họ đã bị quay phim trộm.
Hai tháng sau, Tư về nước và đã có trong tay cuốn phim đó. Sau mấy ngày giận dữ ghen tuông, cuối cùng Tư Béo cũng chấp nhận sự cầu xin của Nhọc và họ lại tiếp tục sống với nhau. Tuy nhiên Tư Béo không còn thắm thiết như trước mà luôn theo đuổi những cô gái khác, để Nhọc lông thiếu thốn cả về tình cảm với vật chất. Chiếc xe SH, Tư mua tặng Nhọc, Tư đã để mất cắp mà không mua lại chiếc khác. Không lâu, Tư lại phải đi công tác nước ngoài, nói đi một tháng nhưng hơn ba tháng chưa về. Trong cảnh dạ dật, khó khăn thiếu thốn đủ bề, Nhọc luôn bị các tài tử giai nhân quyến rũ tán tỉnh. Và cuối cùng, Nhọc đã chấp nhận một đối tượng rất xứng đáng và rất hợp với hoàn cảnh của mình. Anh ta tỏ ra giàu có, sang trọng, bố mẹ đã sớm qua đời nên hoàn toàn tự chủ về đời tư và hiện là chủ một doanh nghiệp. Trong quan hệ vụng trộm lần này, nếu bị Tư Béo phát hiện, Nhọc sẽ sẵn sàng chắp mối quan hệ tình cảm lâu dài và đi đến hôn nhân với người tình mới. Khi có điều kiện, Nhọc cùng anh ta thuê khách sạn ở cả ngày đêm. Nhân kỷ niệm ngày lễ lớn, Nhà nước cho cán bộ công nhân viên nghỉ liền năm ngày, anh ta mời Nhọc đi Hạ Long nghỉ mát, Nhọc đã chấp nhận. Anh ta lại năn nỉ Nhọc tìm cho bạn thân của anh ta một bạn gái để cùng đi du lịch. Nhọc đã chiều ý. Thế rồi tại khu nghỉ mát, bọn họ bị bắt quả tang về hành vi mua bán dâm. Với Nhọc còn bị thêm một tội hình sự là môi giới mãi dâm và bị bắt giam. Trong mấy tháng bị tạm giam tại quận, Tư Béo ngồi trên xe lăn với cả hai chân bị cưa ngang đùi vẫn còn băng bó chưa lành tới thăm Nhọc. Tư Béo đau đớn nhìn Nhọc đang rũ rượi với khuôn mặt ướt sũng nước mắt. Tư nghẹn ngào nói:
- Tất cả những ngang trái đổ vỡ của chúng mình đều là do mẹ anh đổ tiền ra để thuê xã hội đen thực hiện… !
Nhọc Lông đau đớn ôm mặt gục xuống. Những cảnh tượng của quá khứ như những thước phim lướt nhanh qua mắt mình, cô nghẹn ngào gượng hỏi:
- Làm sao anh nên nông nỗi này?
- Anh quá đau khổ và buồn chán, suốt ngày rượu bia rồi bị xe tải cán nát xe máy và cả đôi chân.
- Hỡi ơi! Vậy à? - Nhọc òa lên khóc rồi nghẹn ngào nói: - Thế là hết! Thế là tan nát tình cảm và cả cuộc đời chúng ta rồi! Chắc mẹ anh hài lòng lắm.
Tư Béo đưa tay lau những dòng nước mắt lã chã lăn trên nét mặt u sầu rồi buông lời ngột ngạt như đang bị bóp cổ:
- Mẹ anh còn đâu tâm trí để mà hài lòng hay đau khổ. Tàn lụi đã tới tận gốc rồi!
- Sao vậy? - Nhọc cố gượng hỏi?
- Thấy anh bị tai nạn, mẹ đã vào phòng xép chốt cửa rồi uống thuốc ngủ liều cao. Sau hai ngày tìm kiếm mới phát hiện, phá cửa đưa tới bệnh viện thì đã muộn, hiện nay chỉ tồn tại với cuộc sống thực vật.
Tags:
Tin liên quan
Giỏ hàng của tôi (0)